|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
Thái Nguyên
(tỉnh) Tỉnh ở miá»n đông bắc Bắc bá»™ Việt Nam. Diện tÃch km. Số dân. (), gồm các dân tá»™c: Dao, H'mông, Nùng, Tà y, Sán Dìu, Kinh. Äịa hình đồi núi thấp đỉnh Tan Dá»nh (520m) và bán bình nguyên bóc mòn. Sông Công, sông Cầu, sông Trung chảy qua. Khoáng sản: than đá, quặng sắt. ÄÆ°á»ng sắt Hà Ná»™i-Thái Nguyên, Kép-LÆ°u Xá, quốc lá»™ 1B, 3 Ä‘Æ°á»ng liên tỉnh Thái Nguyên-Tuyên Quang chạy qua. Thá»i Lê, Lý là châu Thái Nguyên, Ä‘á»i Trần năm Quang Thái thứ 10 (1397) đổi là m trấn, năm Minh Mệnh thứ 12 (1831) đổi trấn thà nh tỉnh Thái Nguyên. Từ 21-4-1965 hợp nhất vá»›i tỉnh Bắc Kạn thà nh tỉnh Bắc Thái, từ 6-11-1996 chia tỉnh Bắc Thái trở lại nhÆ° cÅ©
(thà nh phố) Thà nh phố tỉnh lị tỉnh Thái Nguyên. Diện tÃch 151,7km2. Số dân 171.400 (1997). Äịa hình bán bình nguyên, đồi thấp bao quanh. Sông Cầu chảy qua. Quốc lá»™ 1B, 3 Ä‘Æ°á»ng sắt Hà Ná»™i-Thái Nguyên, Kép-LÆ°u Xá chạy qua. TrÆ°á»›c đây là thị xã tỉnh lị tỉnh Thái Nguyên, thà nh phố tỉnh lị tỉnh Bắc Thái (1965-1996), từ 6-11-1996 trở lại tỉnh lị tỉnh Thái Nguyên gồm 17 phÆ°á»ng, 8 xã
(xã) h. Thái Thuỵ, t. Thái Bình
|
|
|
|